Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 152: Đường đi có hơi hoang dã, thiết kế bản thảo.




Tiếp theo, Cố Mang bắt đầu ra bài đơn vô cùng lớn, gần như chia hết quân bài và đánh ra, một động thái hoàn toàn bất ngờ.

Đến khi mọi người hạ quyết tâm phá bài chặn Cố Mang thì đã không còn kịp nữa.

Ba người chưa ra một lá nào mà Cố Mang đã ra hết bài rồi.

Thẩm Hoan khó khăn nuốt nước miếng, ánh mắt kinh ngạc nhìn Cố Mang: "Chị Mang, cách chơi này của chị là gì vậy?"

Mọi người cũng chưa bao giờ thấy cách chơi bài kiểu này.

Có hơi hoang dã.

Cố Mang duỗi thẳng chân dài, dựa vào phía sau, mặt mày đẹp đẽ hất lên: "Kim Dương, đi dán giấy."

"A, đúng vậy, phải dán giấy cho các cậu ấy." Mạnh Kim Dương không ngờ loại bài này mà Cố Mang cũng đánh thắng được, vô cùng vui vẻ.

Mặt dán đầy giấy, kích động đứng lên, cầm tờ giấy mới, cho một đầu dính chút nước rồi ấn ở trên trán bọn họ.

Nhìn thành quả của mình, cô ấy bật cười thành tiếng.

Cố Mang nhìn khuôn mặt tràn ngập nụ cười của Mạnh Kim Dương, ánh mắt ngơ ngẩn vài giây.

Cách thức dẫn cô đến trường học này rất tốt, hiện tại đã có thể chung đụng bình thường với mọi người, còn có thể cùng chơi bài.

Thẩm Hoan thổi thổi tờ giấy trên trán, bới bài trên bàn, bắt đầu sửa sang lại: "Đến đến đến, lại tiếp tục."

Chơi liền mười mấy ván, trên mặt mọi người đều giống Mạnh Kim Dương như đúc.

Mặt dán đầy giấy.

Khóe miệng mấy nữ sinh giật giật: "Cố Mang, cậu biết chơi lắm."

Đầu tiên là kiến thức kỹ thuật xào bài khiến người ta thán phục của cô, sau đó lại là kiến thức kỹ thuật đánh bài của cô.

Bọn họ thua toàn tập.

Thẩm Hoan đã bội phục sát đất, hoặc là các cô ấy không ra nổi một lá nào, hoặc có ra thì cũng chỉ được mấy lá, cuối cùng là để chị Mang ra bài rồi chiến thắng.

Thắng chị Mang thật sự quá khó khăn...

Cô ấy vô cùng tò mò hỏi: "Chị Mang, có phải chị biết rõ bài trong tay bọn em không, nếu không thì tại sao bọn em lại không tiếp nổi bài chị đánh chứ?"

Cánh tay trắng sáng của Cố Mang chống cằm, mặt mày hơi nhếch lên, tư thế lười biếng lại buông tuồng, khóe miệng cong lên như có như không: "Cậu đoán xem."

Khóe miệng Thẩm Hoan giật giật.

Cố Mang đứng dậy, chân vừa dài vừa thẳng, lần này giẫm lên cầu thang lên giường vô cùng quy củ.

Lên giường kéo rèm lại, theo thói quen mở máy tính, tiện tay đặt sang một bên.

Lấy ra một quyển tập tranh từ trên giá sách, mở ra, tất cả đều là bản thiết kế quần áo gốc.

Ở góc dưới bên phải có một dấu hiệu của cánh chim hồng hạc.

Nữ sinh lười biếng tựa vào trên giường, lật tập tranh đến một trang trống, cô cầm bút, hững hờ miêu tả đường nét, đi vài nét bút trôi chảy, thế là hình dáng trang phục mơ hồ xuất hiện.

''Cố Mang, cậu có muốn ra ngoài ăn cơm không?" Mạnh Kim Dương đột nhiên kéo rèm giường của cô ra, ngẩng đầu nhìn cô.

"Ăn rồi." Cố Mang cũng không ngẩng đầu lên, dưới tay còn đang chậm rãi vẽ: "Các cậu đi đi."

Mạnh Kim Dương gật đầu: "Vậy bọn mình đi nhé."

Nữ sinh cúi đầu ừ một tiếng.

Trong chốc lát, tiếng đóng cửa vang lên, ký túc xá ồn ào trở nên yên tĩnh.

Cố Mang không biết mình đã vẽ bao lâu, bản thảo thiết kế quần áo lấy "Mười hai hoa văn" (1) làm ý tưởng thiết kế, là một hiện thân mới của thiết kế hiện đại với các yếu tố phong cách dân tộc.

(1) Một nhóm các biểu tượng và thiết kế cổ xưa của Trung Quốc được coi là rất tốt lành. Chúng được sử dụng để trang trí vải dệt ở Trung Quốc cổ đại, biểu thị cho quyền lực và sức mạnh, và được thêu trên trang phục của nhà nước.

"Phục cổ" và "hiện đại" là sự kết hợp hoàn hảo.

Phong cách thiết kế linh hoạt tự nhiên, tràn ngập tiên khí, tích hợp với vật tổ (2) và hoa cỏ chim thú.

(2) Là vật thể, ý niệm hay biểu tượng linh thiêng có ý nghĩa đối với một cộng đồng người nhất định. 

Chỉ nhìn bản thiết kế cũng đã thấy đẹp đến mức làm cho người ta ngạt thở.

Mọi người đều biết từ trước đến nay yếu tố phong cách dân tộc đều khiến giới thời trang si mê không thôi, nếu một bản thiết kế như vậy được công bố công khai thì nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn.

Lễ phục cao cấp của Lan Đình yểu điệu như tiên, lại vô cùng khí thế, cao quý kinh diễm, một khi tuyên bố, các ngôi sao sẽ tranh nhau cướp đoạt.

Cố Mang nhìn chằm chằm bản thiết kế, thế nào cũng cảm thấy không hài lòng.

Cô bực bội xé bản thảo vừa mới vẽ xong xuống, vò thành một cục ném lên giường.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận