Vào chiều thứ hai, có một lớp Sinh học mà Lâm Tiếu khá thích.
Trong tiết Sinh học hôm nay, giáo viên Sinh học đã thông báo một tin lớn.
"Như các em đã biết, lớp Sinh học của chúng ta sẽ được làm thí nghiệm, cuối sách Sinh học có tổng cộng chín thí nghiệm, không biết các em đã đọc qua chưa."
Lâm Tiếu liên tục gật đầu, cô đã đọc từng trang một trong sách giáo khoa Sinh học, cũng đã đọc qua đọc lại chín thí nghiệm ở cuối sách rất nhiều lần, các thí nghiệm Sinh học thực sự vô cùng kỳ diệu.
Giáo viên Sinh học nói tiếp: "Trước đây trường không có điều kiện làm thí nghiệm, thí nghiệm Sinh học chỉ có thể xem trong sách rồi giải thích cho các em. Nhưng năm nay trường học đã cho xây dựng phòng thí nghiệm Sinh học rất tốt, một lô kính hiển vi mới cũng đã về tới rồi, lần này là bắt đầu từ lớp của em, các em có thể bắt đầu tự làm thí nghiệm Sinh học được rồi."
Lâm Tiếu nín thở, trợn mắt nhìn giáo viên Sinh học. Liệu những gì mà giáo viên Sinh học muốn nói có giống với những gì mà cô đang suy nghĩ trong lòng không?
Vậy mà giáo viên Sinh học thật sự đã nói ra những gì mà Lâm Tiếu đang chờ đợi: "Tiết Sinh học vào thứ năm tuần tới, chúng ta sẽ đến phòng thí nghiệm Sinh học để làm một tiết thí nghiệm, một tiết như vậy sẽ làm hai thí nghiệm."
Trong phòng học vang lên tiếng hoan hô.
Tất cả mọi người đều rất phấn khích, vậy mà lại được tự tay làm thí nghiệm.
Lâm Tiếu cười lộ ra tám cái răng với Chu Tuệ Mẫn, hồi trước cô còn cảm thấy bản thân quá xui xẻo, bốn năm tiểu học ở thư viện đều không có sách mới, vậy mà vừa mới tốt nghiệp thì trong thư viện lại lập tức có sách mới. Nhưng bây giờ Lâm Tiếu cảm thấy mình rất may mắn, trước đây các học sinh của trường trung học số một không được làm thí nghiệm Sinh học, cô là học sinh đầu tiên có thể sử dụng phòng thí nghiệm Sinh học, còn được tự tay làm thí nghiệm.
"Chúng ta sẽ làm thí nghiệm một và thí nghiệm hai ở cuối sách giáo khoa vào thứ năm tuần tới, hai thí nghiệm này không mất nhiều thời gian, một tiết là có thể làm xong."
Trong phòng học lập tức vang lên tiếng lật sách, tất cả mọi người đều lật ra cuối sách Sinh học, Lâm Tiết cũng lật theo, mặc dù cô đã sớm thuộc lòng nội dung của thí nghiệm một và thí nghiệm hai.
"Thí nghiệm một là để nhận biết cấu tạo của kính hiển vi, luyện tập sử dụng kính hiển vi."
"Thí nghiệm hai là làm giá đỡ tạm thời để quan sát tế bào thực vật."
Giáo viên Sinh học: "Tiết này cô chỉ giảng qua một chút về hai thí nghiệm này cho các em, các em về ôn lại cho kỹ nhé, tuần sau sẽ có bài kiểm tra trên lớp. Kiểm tra được chín mươi lăm điểm trở lên mới được vào phòng thí nghiệm."
"Đầu tiên, cô sẽ nói đến vấn đề an toàn khi vào phòng thí nghiệm, các em ghi chép lại cho đúng nhé."
Nghe nói phải được chín mươi lăm điểm trở lên mới được vào phòng thí nghiệm, tất cả học sinh đều rất nghiêm túc, trong phòng học chỉ có thể nghe thấy tiếng ma sát soạt soạt giữa đầu bút với giấy.
Mấy ngày sau, Lâm Tiếu đọc sách Sinh học ở trong lớp nhiều hơn, thậm chí còn nhiều hơn cả sách bài tập toán.
Nếu kiểm tra không được chín mươi lăm điểm, khi đó mấy bạn cùng lớp sẽ đi làm thí nghiệm, nhưng bản thân lại bị phòng thí nghiệm từ chối mà đứng ở ngoài cửa, chuyện đó thật sự quá thảm.
Vào cuối tuần, Lữ Tú Anh nhìn thấy Lâm Tiếu đang tự đọc sách ôn tập ở nhà, nên ngạc nhiên nói: "Con lại sắp thi sao."
Thời gian thấy Lâm Tiếu ở nhà để đọc sách ôn tập không nhiều, trước kỳ thi hàng tháng lần trước, Lâm Tiếu không học ở nhà nhiều như vậy mà chỉ tranh thủ một chút thời gian ở trường.
Lâm Tiếu: "Đây là bài kiểm tra trước khi vào phòng thí nghiệm Sinh học ạ." Thí nghiệm sinh học là một chuyện lớn, vì vậy mà Lâm Tiếu đã nói với mẹ mình ngay ngày hôm đó khi về nhà.
Lữ Tú Anh nhớ lại: "Ừm, vậy con ôn cho kỹ đi."
Lữ Tú Anh đi vào bếp, rồi dùng một cái nồi sữa nhỏ để đun nóng sữa. Mấy buổi tối gần đây Lâm Tiếu thường bị chuột rút ở chân khi ngủ, vì vậy Lữ Tú Anh đã hỏi dì Đỗ, dì Đỗ nói là do cô lớn quá nhanh, nên có hơi thiếu canxi.
Lữ Tú Anh cũng đoán là như vậy, nên bây giờ vào mỗi buổi tối bà đều cho Lâm Tiếu uống sữa nóng.
“Cẩn thận nóng đấy, uống từ từ thôi.” Lữ Tú Anh đặt sữa lên bàn học.
Lâm Tiếu nhấp một ngụm, thấy nó không nóng nên cô uống một hơi hết luôn. Cô uống quá nhanh, nên làm sữa dính miệng, vậy là phải vội vàng vào nhà vệ sinh để rửa sạch "bộ râu trắng" quanh miệng.
Trước khi đi ngủ thì ôn lại kiến thức, sau khi ngủ xong một giấc sẽ nhớ rõ và kỹ hơn.
Vào thứ hai, Lâm Tiếu tự tin tiếp đón bài kiểm tra thí nghiệm. Những câu kiểm tra mà giáo viên Sinh học đưa ra không khó, tất cả đều là nội dung mà cô ấy đã giảng qua ở tiết trước, cũng là nội dung đã cho mọi người ghi chép lại.
"Thị kính, ống thấu kính, bộ chuyển đổi, vật kính…" Lâm Tiếu viết tên của từng bộ phận bên cạnh sơ đồ kính hiển vi.
Chuông báo tan học vang lên, giáo viên bắt đầu thu bài. Sáng sớm ngày hôm sau, các bài kiểm tra đã sửa được phát xuống dưới.
Lâm Tiếu hồi hộp nhìn chằm chằm vào bài kiểm tra trong lòng của cán sự môn Sinh học, ánh mắt luôn dõi theo đống bài thi đang di chuyển. Cuối cùng, cán sự môn Sinh học cũng đưa bài kiểm tra cho Lâm Tiếu, Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm một hơi, một trăm điểm.
Chu Tuệ Mẫn cũng kiểm tra được trọn điểm.
"Cậu có được trên chín mươi lăm điểm không?"
"Tớ được 96 điểm, nguy hiểm thật."
Các học sinh thảo luận về điểm số với nhau, rất nhanh sau đó, có tin tức truyền tới rằng có một số bạn học trong lớp kiểm tra không được trên chín mươi lăm điểm.
Có một cô bạn chỉ kiểm tra được 94 điểm, nên sau khi nhìn thấy bài kiểm tra của mình thì đã lập tức bật khóc.
Giáo viên sinh học học bước vô lớp vào giữa tiết, hỏi: "Ai kiểm tra không được chín mươi lăm điểm vậy? Cô cho kiểm tra đều là nội dung được giảng trong tiết trước, một chữ cũng không đổi. Cô cũng đã nói với các em về đề bài kiểm tra rồi, vậy mà vẫn không kiểm tra được chín mươi lăm điểm, hãy tự nghĩ lại xem nguyên nhân tại sao đi."
Mấy học sinh cúi đầu.
"Cô sẽ... Cho các em thêm một cơ hội nữa, tiết tự học chiều hôm nay cô sẽ đem bài kiểm tra tới, vẫn là bài kiểm tra đó, lần này các em có thể trả lời lại, nhưng yêu cầu không phải là chín mươi lăm điểm nữa, mà là một trăm điểm, kiểm tra được một trăm điểm, thì vào thứ năm sẽ được vào phòng thí nghiệm, còn kiểm tra không được một trăm điểm thì thật sự không còn cơ hội nào nữa đâu.”
Trong tiết tự học buổi chiều, giáo viên Sinh học cầm theo mấy tờ kiểm tra trống đến, yên lặng phát cho một vài học sinh, trước khi chuông tan học vang lên là đã thu bài kiểm tra rồi.
Lúc này, mấy học sinh đó đều kiểm tra được một trăm điểm.
Vậy là bây giờ cả lớp đều có thể được vào phòng thí nghiệm.
Giáo viên Sinh học nhắc nhở mọi người: "Các bọc giày đều được chuẩn bị rất tốt, nhưng vẫn có vài cái chưa chuẩn bị ổn, hôm nay các em về nhà nhớ nhanh chóng nhờ mẹ khâu cho một đôi nhé."
"Tuần trước cô đã nói là phải chuẩn bị bọc giày rồi, thứ năm nếu ai không mang theo bọc giày, thì không thể vào phòng thí nghiệm đâu nhé."
Lâm Tiếu đã đặt bọc giày mà mẹ đã dùng máy may để khâu cho cô vào cặp sách từ lâu rồi.
Cuối cùng cũng đến tiết học thí nghiệm của ngày thứ năm, Lâm Tiếu đeo bọc giày ở trước cửa phòng thí nghiệm, lần đầu tiên bước vào phòng thí nghiệm, chỉ thoáng nhìn qua là đã thấy chiếc kính hiển vi đặt ở trên bàn.
Bốn học sinh dùng chung một kính hiển vi.
Ánh mắt nóng bỏng của các học sinh dừng trên kính hiển vi, giáo viên Sinh học nói xong những việc cần phải chú ý, cuối cùng cũng cho phép mọi người tiến hành thí nghiệm.
Mặc dù Lâm Tiếu đã thuộc lòng quá trình thí nghiệm từ lâu, nhưng thực tế lúc bắt tay vào làm thí nghiệm thì không hề đơn giản.
Rất khó để xé được lớp vỏ bên trong của củ hành tây bằng nhíp
Lâm Tiếu cầm cái nhíp nhỏ ở trong tay, cứ đấu tranh với củ hành tây một hồi lâu, cô nghĩ thầm rằng nếu như mẹ ở đây thì nhất định sẽ xé tốt hơn cô.
Cuối cùng, Lâm Tiếu cũng xé xuống được một tấm màng trong suốt mà bản thân cho là đạt yêu cầu, sau đó thì cẩn thận ngâm nó vào những giọt nước trên phiến kính.
Nhuộm vào dung dịch iốt, rồi đặt lên kính hiển vi, điều chỉnh vật kính và thị kính
Trong phút chốc thì tầm mắt trở nên rõ ràng, Lâm Tiếu trợn to mắt mà không dám chớp một cái. Cô không kìm lòng được mà nín thở, cô thật sự thấy được tế bào thực vật.
Lâm Tiếu cẩn thận lùi về phía sau từng bước để nhường chỗ cho Chu Tuệ Mẫn bước lên quan sát, đầu của hai cậu bạn cùng nhóm cũng đến gần: "Cho tớ xem nữa."
Vừa rồi bốn người bọn họ đã cùng nhau làm giá đỡ tạm thời, mỗi người làm một cái, nên hiện tại không chờ được đến khi chuyển giá đỡ tạm thời mà mình đã làm sang kính hiển vi, vội vã muốn xem qua cái của Lâm Tiếu trước.
Giáo viên Sinh học đang tuần tra trong phòng thí nghiệm, khi đi tới cạnh nhóm của Lâm Tiếu: "Các em làm việc rất nhanh, đã quan sát được rồi."
"Vậy các em thấy gì?" Giáo viên Sinh học hỏi.
Cấu trúc của tế bào thực vật đã được học từ lâu, nghe thấy câu hỏi của giáo viên Sinh học, cậu bé trước kính hiển vi lập tức trả lời: "Thành tế bào, màng tế bào, tế bào chất, nhân tế bào, diệp lục."
Ống giấy trên tay giáo viên Sinh học gõ vào đầu cậu bé: "nói linh tinh!"
"Em còn có thể nhìn thấy màng tế bào à?"
"Lại còn diệp lục? Củ hành tây có màu xanh sao, sao em lại thấy diệp lục được!"