Cố Mang kết thúc trận đấu giành được quán quân, cất điện thoại vào túi, đứng đó một cách lười biếng, đôi mắt đen láy sâu thẳm mở ra.
Trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo, đuôgi mắt xếch lên mang theo sự ngang ngược đáng sợ.
Chín phần lạnh lùng, một phần còn lại là sự ngông cuồng bất cần đời không che giấu được.
"Tâm Đường là ai?" Cô mở miệng với vẻ mặt không cảm xúc, giọng nói lạnh lùng không có chút kiên nhẫn nào.
Bầu không khí chìm vào sự im lặng kỳ lạ.
Sắc mặt Dịch Sâm lập tức trở nên khó coi, cười lạnh: "Nhà thiết kế đại tài đúng là quý nhân hay quên, sự kiện bản thiết kế dạ hội mừng năm mới mới trôi qua mấy ngày, đã quên nhanh như vậy rồi."
"Ồ." Cố Mang kéo dài giọng, đột nhiên khóe miệng nhếch lên đầy tà khí: "Là cô ta à, người dùng bản thiết kế của tôi để tham gia cuộc thi."
Diệc Thâm nghiến răng: "Không dễ dàng gì, nhà thiết kế đại tài còn nhớ rõ."
Nhà họ Chu và nhà họ Dịch đã có hôn ước từ lâu, anh ta và Tâm Đường cũng yêu nhau, vốn dĩ sau khi thi đại học xong bọn họ sẽ cùng nhau đi du học.
Tất cả đều bị Cố Mang phá hỏng!
Cô gái nhìn anh ta, đôi mày thanh tú hơi nhướng lên, cười cợt, giọng điệu vẫn thong thả, lười biếng đầy độc ác: "Không nhắc đến, tôi còn tưởng là tôi dùng bản thiết kế của cô ta để đi thi."
Mắt Dịch Sâm tối sầm lại, mím môi: "..."
"Anh Sâm, anh nói nhảm với cô ta làm gì." Nam sinh mặt búng ra sữa đưa chiếc điện thoại đời mới nhất của mình đến trước mặt Dịch Sâm, nghiêng đầu nhìn Cố Mang, chậm rãi nói: "Trên Weibo đang ầm ĩ rồi, đều đang hỏi biên đạo múa đại tài rốt cuộc đã làm gì anh Thính của bọn họ, khiến cho anh Thính là người có tính cách tốt như vậy, lại có thể đuổi cô ta ra khỏi đoàn đội."
Bên cạnh rõ ràng đã có người lướt thấy hot search này, đều đang bàn tán chuyện này.
Từng đôi mắt liên tục liếc về phía Cố Mang.
"Cố Mang và Thịnh Thiên Vương trở mặt rồi sao? Không nghe nói gì hết trời."
"Tôi chưa từng thấy anh Thính không hòa thuận với ai, anh ấy có EQ cao, tính cách tốt, còn được gọi là 'hoa giao tiếp của giới giải trí', trở mặt với Cố Mang, rốt cuộc Cố Mang đã làm gì anh Thính?"
"Chắc chắn là cô ta sai, biết ngay loại nữ sinh học lực kém này phẩm hạnh cũng chẳng ra gì."
"Mấy năm nay cô ta không ở bên cạnh anh Thính mặc dù có không ít fan rời đi, nhưng mà độ yêu thích vẫn rất cao, cô ta sẽ không dùng chuyện này để uy hiếp anh Thính làm gì đó chứ?"
"Có khả năng..."
Xung quanh toàn là tiếng bàn tán, truyền đến chỗ Cố Mang được bảy tám phần.
Nam sinh gầy gò nói với vẻ mặt tiếc nuối: "Ôi chao, thật ngại quá, vốn dĩ muốn đòi lại công bằng cho biên đạo múa đại tài, hình như làm hỏng việc rồi."
...
Thịnh Thính đang cùng nữ chính trao đổi kịch bản.
Sắp bắt đầu quay rồi.
Lúc này, chuyên viên trang điểm bỗng nhiên cầm điện thoại chạy tới: "Anh Thính, trên Weibo đang ầm ĩ, có người tung tin đồn anh và Cố thần trở mặt, fan đang mắng Cố thần."
"Cái gì?!" Sắc mặt Thịnh Thính hơi thay đổi, giật lấy điện thoại, nhanh chóng lướt màn hình xem.
Chuyên viên trang điểm nhíu mày: "Bây giờ càng ngày càng nghiêm trọng, những lời nói ra đều không thể nhìn nổi, toàn là mắng Cố thần."
Đôi môi mỏng của Thịnh Thính không khỏi mím chặt, có chút trầm trọng.
Nữ chính phim ngơ ngác: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Chuyên viên trang điểm lễ phép trả lời: "Có người đang cố tình phá hoại quan hệ của Cố thần và anh Thính."
Nữ chính phim nghe vậy, cười cạn lời: "Cố thần và Thịnh Thính? Sao có thể chứ, Thịnh Thính, anh mau đăng Weibo giải thích đi."
Chuyên viên trang điểm đột nhiên nhớ đến một video Weibo mình vừa xem: "Anh Thính, có người nói Cố thần đang ở hiện trường, hay là chúng ta trực tiếp đến chào hỏi Cố thần, càng có thể đập tan tin đồn."
Thịnh Thính ngạc nhiên ngẩng đầu: "Cô ấy đang ở hiện trường?"
Chuyên viên trang điểm ừ một tiếng: "Vừa rồi em thấy có người quay video, Cố thần đang ở hiện trường."
Thịnh Thính lập tức lấy điện thoại của mình ra gọi cho Cố Mang.