Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 166: Đây là tác phẩm mới của học trò tôi, Chu Tâm Đường.




Chu Tâm Đường rất xinh đẹp, cao khoảng một mét bảy, khuôn mặt thanh tú mang nét cổ điển của tiểu thư khuê các. Lúc này cô ta đang mặc một bộ trang phục nhẹ nhàng, bay bổng.

Mông lung như tiên nữ.

Không phải vì cô ta là tiên, mà là vì bộ quần áo tự mang vẻ tiên khí, đẹp đến mức người ta không thể rời mắt.

Chu Tâm Đường rất biết cách phối trang phục cho đội người mẫu, màu sắc của chúng đều có phần hơi tối giản.

Cho nên những đường thêu bàn kim và lụa hoa* trên bộ trang phục này lại sáng rực dưới ánh đèn sân khấu, lấp lánh như sóng nước.

盘金秀: bàn kim là một loại hoa văn nổi tiếng của Trung Quốc, được thêu từ Ngũ quái, Lục quái, Thất quái và Tô thêu. Chúng thường được làm bằng vàng Ngũ quái, bạc để làm cho chúng trở nên tinh tế.

缂丝: lụa hoa hay còn gọi là dệt lụa hoa, một loại lụa dệt truyền thống, đặc điểm của nó là được dệt từ phương pháp lụa hoa, thành phẩm có mặt trước và sau như 1, khi soi bằng đèn có thể nhìn thấy những lỗ nhỏ như được dùng dao khắc ra.  

Như thể những tia sáng vàng kim vụn vặt đang chậm rãi di chuyển trên vải, đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở.

Cô ta bước đi ở vị trí trung tâm, phía sau là một người mẫu, phía trước là sáu người khác đi song song hai bên, cùng di chuyển dọc theo sàn diễn chữ T được dựng tạm thời.

Những người mẫu khác trở thành phông nền hoàn hảo cho cô ta.

Bộ trang phục mỏng nhẹ, làm từ chất liệu tơ mỏng sáng bóng, tạo nên sự uyển chuyển trong từng bước đi.

Toàn thân Chu Tâm Đường như được bao bọc trong ánh sáng, tiên khí mờ mờ ảo ảo.

Càng đến gần, mọi người càng cảm nhận rõ sự tinh tế trong thiết kế của bộ trang phục.

Sự hòa quyện của mười hai họa tiết hoa văn và các yếu tố vật tổ của quốc gia.

Sự giao thoa mãnh liệt giữa cổ điển và hiện đại, một sự kết hợp hoàn hảo giữa nét trang trọng, tao nhã và sự bay bổng, nhẹ nhàng.

Tề Tùng Nham nhìn tác phẩm thiết kế mới của học trò mình, ánh mắt đầy tự hào quay sang nói với Đào Kính ở bên cạnh: "Hội trưởng, đây chính là tác phẩm mới của học trò tôi. Thế nào?"

Ông ta nói khi ánh mắt vẫn nhìn về phía Chu Tâm Đường đang trình diễn trên sân khấu.

Nếu lúc này ông ta liếc nhìn khuôn mặt của Đào Kính, sẽ phát hiện người này đang sững sờ, biểu cảm vừa ngạc nhiên vừa kỳ lạ.

Không phải ai cũng hiểu được nghệ thuật, nhưng nếu một tác phẩm có thể khiến mọi người đều thấy đẹp, điều đó đủ chứng minh sự quý giá và độc đáo của nó.

Một lãnh đạo nữ của trường trung học Thực Nghiệm hài lòng gật đầu: "Chu Tâm Đường quả thật không hổ danh là thiên tài thiết kế, bộ trang phục này có lẽ ngay cả các nhà thiết kế quốc tế nổi tiếng cũng không mấy ai có thể làm ra được."

Bà vốn rất quan tâm đến thời trang, từng nhìn thấy rất nhiều tác phẩm xuất sắc, nhưng chưa tác phẩm nào có thể vượt qua bộ trang phục này của Chu Tâm Đường.

"Đúng vậy." Chủ nhiệm khối lớp 12 vẫn còn đắm chìm trong sự kinh ngạc của bộ trang phục: "Đẹp quá đi mất."

"Màn múa của Cố Mang rất nhiệt huyết. Dù đã đến cuối chương trình, mọi người đã có phần mệt mỏi vì thẩm mỹ, nhưng cô ấy vẫn khiến tất cả chìm đắm trong điệu múa. Điều đó chứng tỏ tài năng của cô ấy. Nhưng bộ trang phục của Chu Tâm Đường rõ ràng lại cuốn hút hơn, màn trình diễn này thật sự quá xuất sắc!" Một lãnh đạo khác trầm trồ nói.

Lục Thượng Cẩm cũng sững sờ nhìn bộ trang phục đó.

Trong lòng cảm thán trình độ nghệ thuật của học sinh trường trung học Thực Nghiệm quả thật vượt xa trường trung học Minh Thành.

Chu Tâm Đường nhìn những ánh mắt gần như si mê phía dưới khán đài, cằm hơi hất lên, trong mắt tràn đầy đắc ý.

Với buổi biểu diễn văn nghệ lần này, nhờ sự có mặt của các phóng viên, chắc chắn cô ta sẽ nổi tiếng khắp nơi.

Tịch Yên lướt qua biểu cảm của những người xung quanh, lập tức hiểu ra trong buổi biểu diễn này, trường Minh Thành của họ đã thua rồi.

Chỉ là đáng tiếc cho mấy đứa nhỏ đã nỗ lực luyện tập vũ đạo đến kiệt sức, chỉ để tranh dành chút vinh quang cho trường học.

Sắc mặt của Lục Dương và Thẩm Hoan cùng đám bạn đều khó coi.

Bọn họ biết Chu Tâm Đường có "át chủ bài", nhưng hoàn toàn không ngờ rằng "át chủ bài" lại là một tác phẩm thiết kế như thế này, khiến cả khán đài bàng hoàng.

Chẳng trách hôm qua khi tổng duyệt, nhóm người mẫu khác đều mặc sẵn trang phục diễn và đứng đúng vị trí.

Chỉ riêng Chu Tâm Đường đứng bên cạnh chỉnh lại đội hình.

Tất cả khán giả tựa như cạn kiệt vốn từ, chỉ đờ đẫn nhận xét:

"Bộn trang phục này đẹp quá! Chu Tâm Đường thật sự sinh ra để làm nhà thiết kế. Thành tựu của cô ấy ở mười mấy tuổi này đã là điều mà nhiều nhà thiết kế cả đời không thể đạt được."

Cố Mang vừa cầm điện thoại lên, định chơi vài ván game.

Nghe những tiếng trầm trồ xung quanh, cô khẽ nâng mắt nhìn về phía Chu Tâm Đường đang mặc bộ trang phục đó.

Ánh mắt rơi lên chiếc váy, con ngươi bỗng nhiên co lại, đáy mắt ánh lên tia lạnh lẽo.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận