Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 158: Biết thầy của Chu Tâm Đường là ai không?.




Thầy giáo bên kia ổn định tâm trạng, âm thanh hòa ái: "Tâm Đường, sao lại bỗng nhiên thiết kế loại trang phục mang phong cách này vậy?"

Phong cách của học sinh này của ông ta từ trước đến nay thiên về cool ngầu, coi trọng sự giản dị thoải mái.

Nhưng phong cách này có chút khác biệt với phong cách trước đây của cô ta.

Chu Tâm Đường nói: "Tiệc tối Nguyên Đán đó chúng ta phải tổ chức cùng với trung học Minh Thành, trang phục này là thiết kế cho đêm hôm đó."

Thầy giáo vô cùng vui mừng vì Chu Tâm Đường có thể đột phá chính mình: "Vậy à, em có thể tiếp tục dùng bản thảo này cho bên phía trường học, thầy tiện thể cầm bản thảo thiết kế này đi đăng ký cuộc thi thiết kế cho em, nếu như năm nay em lại có thể giành được giải nhất cuộc thi thiết kế thì địa vị của em trong giới thiết kế nhất định sẽ còn cao hơn nữa."

Ánh mắt Chu Tâm Đường sáng ngời.

Cúp điện thoại, cô ta hơi ngả người ra sau, cụp mắt nhìn hình ảnh trên điện thoại di động.

……

Hai bên trường học đều đang tranh thủ thời gian để chuẩn bị tiết mục cho tiệc tối Nguyên Đán.

Lớp 12 thi tuần và thi tháng liên tục làm cho người ta không thở nổi, mỗi tuần cũng chỉ rảnh nhiều nhất là hai lần để tập nhảy.

Đầu tháng mười hai.

Buổi trưa, Cố Mang dẫn Lục Dương và mấy nam sinh đến cổng trường lấy hàng chuyển phát nhanh.

Một cái hộp giấy rất lớn.

Ôm đến phòng nhảy, đặt cái hộp nặng nề trên mặt đất.

Lục Dương xé băng dính, mở hộp ra, bên trong có bảy bộ quần áo.

Chiều cao của mấy nữ sinh không khác biệt nhau lắm, quần áo đều cùng một cỡ.

Thẩm Hoan tùy tiện lấy ra một bộ, nhìn thấy dáng vẻ của quần áo bèn trợn mắt há hốc mồm: "Vãi thật, bộ này đẹp quá đi mất!"

Lúc trước Cố Mang gửi bản thiết kế vào nhóm đã thấy xinh đẹp đến không chịu nổi rồi.

Bây giờ nhìn thấy hiện vật mới phát hiện bản thiết kế còn không bằng một phần mười hiện vật.

Toàn bộ linh vật và hoa văn bên trên đều được thêu bằng từng mũi từng mũi, kỹ thuật trông có vẻ vô cùng phức tạp.

Màu đen bí ẩn, màu vàng cao quý, màu đỏ nhiệt tình.

Ba màu sắc này phối hợp khéo léo với nhau, đạt được hiệu quả kinh diễm nhất.

Tần Dao Chi nhanh chóng xé mở bọc gói quần áo: "Mình vào phòng thay thử đồ."

Người khác cũng ôm trang phục đi vào cùng Tần Dao Chi.

Cố Mang biếng nhác đứng ở một bên, cầm di động trả lời tin nhắn.

Vân Lăng nói: "Bên nước K lại đặt hàng, tăng giá gấp năm mươi lần để tìm được vị thần y kia."

Cố Mang híp mắt: "Không nhận đơn nặc danh, đừng để tôi nói đến lần thứ ba."

Cất điện thoại di động, Cố Mang nhìn lướt qua phòng thay đồ.

Lục Dương cảm khái nói: "Chị Mang, chị không biết đâu, lúc trước nghe các chị nói Chu Tâm Đường thiết kế trang phục cho trường trung học Thực Nghiệm, em còn cảm thấy chúng ta thua chắc rồi, bây giờ có số trang phục này thì ổn rồi."

Cố Mang cắn một cây kẹo mút, vẻ mặt nhạt nhẽo, uể oải: "Chu Tâm Đường rất lợi hại à?''

"Lợi hại chứ." Bé mập phổ cập khoa học cho cô: "Biết thầy của cô ấy là ai không? Phó hội trưởng hiệp hội các nhà thiết kế Tề Tùng Nham!"

Gương mặt xinh đẹp của nữ sinh ngẩng lên, ồ một tiếng không lạnh không nhạt.

Phó chủ tịch, bối cảnh mạnh thật.

Khóe miệng Lục Dương co giật một cái, chị đại quả là bình tĩnh ghê.

Lúc này, một đám nữ sinh đã thay quần áo xong bước ra.

Áo ngắn rộng thùng thình hở rốn để lộ đôi chân vừa dài vừa thẳng, váy quần bằng lụa, rủ xuống tự nhiên, cấp độ cảm giác rõ ràng.

Hai từ để mô tả những bộ quần áo này.

Kinh diễm!

"Nhà thiết kế của Lan Đình không hổ là nhà thiết kế thần bí nhất cả nước Z, kiểu quần áo bình thường này mà cũng bị người đó thiết kế ra được cảm giác cao cấp, thật trâu bò." Bé mập nhìn mà mãn nhãn.

Sở Nghiêu gật đầu, giơ ngón tay cái lên với bọn họ: "Lần này ổn rồi.''

Cố Âm và Giang Hoài vừa tiến vào, nhìn thấy quần áo trên người các cô ấy bèn ngẩn người.

"Chị, trang phục này của chị ở đâu ra vậy?" Lúc Cố Âm nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn nhìn vào những đường thêu tinh xảo trên quần áo, cảm giác lớp vải lụa này óng ánh long lanh như ánh nước.

Chỉ cần liếc nhìn số quần áo này một chút cũng có thể xác định được giá trị của nó không nhỏ.

Khóe miệng của Cố Mang nhếch lên, xấu xa cười: "Đàn cho tốt việc của cô đi, bớt lo chuyện bao đồng.''


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận