Qua vài giây, Tịch Yên lên tiếng: "Cố Mang, em tùy tiện chọn bạn nhảy ở lớp 12/20 và lớp 1, Cố Âm và Giang Hoài sẽ phối hợp với các em ở bên nhạc cụ, piano và trống của hai người bọn họ đều cấp 10 rồi."
Cố Âm và Giang Hoài lớp 12/1 phụ trách nhạc cụ, Cố Mang phụ trách biên đạo múa?
Có lẽ là vì bị kích thích liên tiếp nên tất cả mọi người đều không nói chuyện.
"Cố gắng chuẩn bị, cần tiền phí thì tìm lớp trưởng." Tịch Yên khẽ mỉm cười: "Lên lớp sớm đi."
Nói xong, cô ấy cầm lấy sổ ghi chép, rời khỏi phòng học.
Lục Dương nện nắm đấm lên bàn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: "Mẹ kiếp! Trường học làm cái gì vậy?"
Bé mập cảm thấy trường học đang chơi với lửa: "Không phải là vì quan hệ giữa chúng ta và lớp 12/1 không tốt nên phía trường học mới muốn quan hệ giữa hai lớp chúng ta hòa hoãn hơn một chút đó chứ?"
Bọn họ và lớp 12/1 quả thực chính là phần tiếp theo của trường trung học Thực Nghiệm và trường trung học Minh Thành!
Ai cũng không nhìn lọt ai.
Thật sự là không có sức để mà châm chọc.
Sở Nghiêu không biết nói gì, chỉ có thể nói lãnh đạo nhà trường thật chó.
Tần Dao Chi lại gần: "Chị Mang, thêm em vào đội nhảy đi."
Đôi mày xinh đẹp của Cố Mang nhướng lên.
Tần Dao Chi biết chuyện này đã thành.
Ye!
Đám người Lục Dương nhìn Tần Dao Chi đang rất hưng phấn, khóe miệng hơi co rút.
Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp các lớp.
Hai trường học mỗi trường ra năm tiết mục, trên cơ bản các lớp đều đã tự mình lập đội xong xuôi.
Các học sinh nghe được tin tức lớp 12/1 và lớp 12/20 hợp tác làm tiết mục, đều chờ xem kịch hay.
Còn chưa tranh cao thấp với trường trung học Thực Nghiệm mà nội bộ đã trở mặt trước rồi.
……
''Chị Mang, thật sự phải hợp tác với lớp 12/1 à?" Lục Dương lướt bài viết và bình luận trên diễn đàn, đều là một đám hóng drama không chê chuyện lớn.
Ngón tay nhỏ xíu xinh đẹp của Cố Mang xoay bút, hững hờ: "Chọn người nhảy trước, sáu nữ sinh."
''Cố Mang, Cố Âm và Giang Hoài tìm cậu." Trước cửa phòng học có người hô một tiếng.
Nghe thấy âm thanh, Cố Mang buông bút trong tay, đứng dậy, hai tay đút túi, không vội không chậm đi ra ngoài.
Dưới lòng bàn chân buông tuồng không bị trói buộc.
Lục Dương vội vàng đuổi theo.
Cố Mang vừa đi ra, Cố Âm đã dịu dàng cười rộ lên: "Chị gái."
Giang Hoài nhìn khuôn mặt của Cố Mang, trong đầu lại hiện lên hình dáng nữ sinh một thân áo đỏ trong MV của Thịnh Thính, dáng dấp đó như tiên như yêu.
Ánh mắt dừng một chút rồi mới mở miệng, giọng điệu cố gắng dịu dàng: "Cố Mang, chủ nhiệm lớp chúng mình bảo cậu mau chóng chọn người, sau đó hai lớp chúng ta điều chỉnh thời khóa biểu một chút, để trống thời gian tập luyện."
Tiến độ học tập ở lớp 12 rất chặt chẽ, bọn họ không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.
Cố Âm nhìn Giang Hoài, ngón tay hơi siết chặt, dưới đáy mắt là vẻ lạnh lẽo như ẩn như hiện.
Trước kia, Giang Hoài chỉ đối tốt với một mình cô ta.
Cố Mang lười biếng lên tiếng: "Lớp các cậu đưa ra ba người, biết nhảy, chiều cao không chênh lệch nhiều với tôi lắm là được."
Giang Hoài gật gật đầu: "Vậy cậu tự chọn nhạc để nhảy, hay là bọn mình chọn xong rồi để cậu biên đạo?"
"Tôi chọn, buổi chiều sẽ gửi cho các cậu." Cố Mang lời ít ý nhiều, vẻ mặt nhạt nhẽo: "Những người được chọn sẽ đến trung tâm hoạt động học sinh vào buổi chiều.''
Giang Hoài cười một tiếng: "Được, hy vọng lần này chúng ta có thể làm vẻ vang trường học."
Khóe miệng Cố Âm cong lên ôn hòa dễ gần: "Chị, lớp chị có những ai nhảy vậy?"
Cố Mang nhìn cô ta, một bên khóe miệng cong lên, lộ vẻ tà khí: "Cố Âm, bớt lo chuyện bao đồng đi."
Nụ cười của Cố Âm cứng đờ trên mặt, toàn thân hơi căng cứng.
Giang Hoài nhìn Cố Âm mím môi, sắc mặt trắng bệch, bèn nhíu mày nhìn về phía Cố Mang, nhưng đối với khuôn mặt kia, giọng điệu lại không hung dữ nổi: "Cố Mang, dù nói thế nào thì Âm Âm cũng là em gái của cậu, có đôi khi cậu cũng nên kiềm chế tính tình của mình lại."
Cố Mang cười khẽ một tiếng, nửa híp mắt, chậm rãi mở miệng: "Cậu là ai?"
Sắc mặt Giang Hoài lập tức đỏ bừng, không ngờ Cố Mang cũng không nhận ra cậu ta là ai.