Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ

Chương 29: 29.




Trong đại điện, tiếng thở dài vang lên không dứt. Ta cũng không biết mình đã quỳ bao lâu, mãi đến khi Phục Âm mắt đỏ hoe đỡ ta đứng dậy.

Thế nhưng ta lại bật cười: “Khóc gì chứ? Chẳng phải mọi chuyện sắp kết thúc rồi sao?”

Đêm hôm đó, ta đứng ngoài cung môn, tự tay nghênh đón Phí Khởi trở về, đối với hắn lại càng dịu dàng chủ động hơn bao giờ hết. 

Vịt Bay Lạc Bầy

Vì thế, trước khi chìm vào giấc ngủ, hắn vẫn ôm chặt ta, gọi khẽ tên ta:

“Phục Linh, Phục Linh…”

Nhưng ta tên là Trần Tố Nương.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận